Vậy là đã là năm thứ 2 du học sinh Đức tôi kỉ niệm sinh nhật tại Đức. Nhớ năm đầu tiên sang Đức, được sự giúp đỡ của các anh chị trung tâm IECS, VuaTiengDuc và gia đình tôi chằng phải lo nghĩ gì ngoài việc sách balo lên và đi, rồi sang đến nơi thì buồn thúi ruột trong bữa tiệc sinh nhật đầu tiên tại Đức của mình. Năm nay sinh nhật, Du học sinh Đức tôi thấy mình đã thật sự trưởng thành hơn rất nhiều so với khi chân ướt chân ráo đặt chân đến Đức năm ngoái.
Hôm nay cũng là một ngày bình thường như mọi ngày. Tôi cắp chiếc ba lô lên vai rồi lao thẳng ra bến tàu điện cho kịp chuyến tàu sớm đến chỗ làm. Trời lạnh cỡ 0 độ C chứ mấy… giá như giờ này ở VN đã còn cố ngủ nướng trong chiếc chăn bông mềm và hưởng thụ cảm giác Tết đang đến gần kề mà lòng vui rạo rực… Chợt nhận ra tôi đang ở Đức 😆 !
Bước vào viện dưỡng lão các cụ vẫn đang ngủ. Tôi vội thay trang phục. Vẫn còn đủ thời gian cho phép bản thân nhấm nháp ly trà gừng nóng. Nhoẻn miệng tôi hít thật sâu cho một ngày làm việc mới – một công việc mà tôi cho là khá ý nghĩa tại đất nước Đức xa xôi này.
Ca trực hôm nay khá thoải mái. Các cụ ai cũng vui vẻ, hào hứng, chắc là vẫn còn chút dư âm của những ngày Giáng Sinh và Năm Mới vừa qua. Một cụ bà còn tặng tôi một đôi găng tay hồng tự đan được gói gém cẩn thận trong lớp giấy hoa thật đẹp. Bà hồ hởi đưa cho tôi và cũng không quên nói lời xin lỗi vì món qùa Giáng Sinh muộn này. “Es tut mir Leid…Ich konnte sie nicht früher schaffen…” (Tôi rất tiếc nhưng tôi không thể hoàn tất nó sớm hơn được…). Tôi xém khóc vì thật ra đây là món quà sinh nhật đầu tiên (mặc dù chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi ) trong ngày hôm nay nhận được mà còn là chính tay bà đan cho tôi với bao tình cảm trong đó. Mùa đông năm nay tôi đã cảm thấy mình trưởng thành hơn một chút và cả ấm áp hơn vì tình cảm con người nơi đây. Bây giờ tôi tự thưởng cho mình số thời gian còn lại trong ngày: lượn phố và sắm cho mình một bộ đồ mới cho một năm mới với niềm tin, năm nay mọi thứ sẽ tốt hơn năm trước.
Sau khi chén bữa tối với cô bạn thân cùng nhà thì tôi lên giường. Nằm nhìn trần nhà tôi nghĩ về ngày sinh nhật thứ 2 tại nước Đức với món quà của bà cụ, bữa cơm với đứa bạn thân và đơn giản là tôi thấy mình đã thật sự trưởng thành hơn rất nhiều so với khi chân ướt chân ráo đặt chân đến Đức năm ngoái. Giờ đây tôi đã có thể tự trang trải mọi thứ bằng chính đồng lương thực tập của mình, biết giành dụm cho gia đình, quan trọng là được làm công việc yêu thích và nhận được tình cảm của những con người nơi đây – có lẽ đó là những điều tôi thấy mình thật sự thành công phần nào.
Mùa đông năm nay – nước Đức đã không còn lạnh nữa!
(DHS Kim An tại Heidelberg-Đức)
***Bài viết này thuộc bản quyền của Tổ Chức Tư Vấn Giáo Dục Quốc Tế IECS. Sao chép dưới mọi hình thức xin vui lòng dẫn nguồn và links.
IECS và Vuatiengduc là công ty chuyên du học nghề Đức và trung tâm tiếng Đức uy tín nhất hiện nay. Với đội ngữ sáng lập đã sinh sống 20 năm tại Đức IECS và Vuatiengduc chúng tôi hiểu các bạn cần gì và sẽ tìm ra giải pháp cho từng học viên học tiếng Đức chuyên nghiệp